Dành cho tất cả những ai đang cảm thấy cô đơn!
Chào bạn,
Hãy coi đây là một lá thư mình gửi riêng đến bạn, người đang cảm thấy tận cùng của cô đơn, để nhắn nhủ với bạn rằng: Bạn không cô đơn!
Có những điều sau đây bạn cần nhớ khi cảm thấy cô đơn choàng đến vòng tay ôm bạn:
- Vì chúng ta khao khát được hòa nhập, được là 1 phần của xã hội, được thuộc về nhau, nên chúng ta có xu hướng cảm dễ thấy cô đơn khi ở một mình. Đó là một cảm xúc bình thường mà bất cứ ai cũng từng trải qua. Đừng buồn nếu cảm thấy cô đơn lúc này. Hãy cứ dừng lại, nghỉ chân, chầm chậm hít thở. Cảm giác ấy, vài phút sau sẽ qua đi. Đương nhiên nó có thể quay lại nhiều lần trong một ngày. Nhất là khi bạn vừa mới trải qua một mất mát lớn nào đó, như mất người thân, chia tay, hay đơn độc trong một việc không ai thấu cảm.
- Cô đơn là một ý niệm, một sản phẩm được định nghĩa bởi tư duy của con người. Vì thế nó không thật. Ý nghĩ cũng tạo nên cảm xúc. Ví dụ, cùng một sự việc xảy ra, nếu ta nghĩ điều đó là tốt đẹp, ta sẽ cảm thấy hạnh phúc. Nhưng vẫn việc đó, ta nghĩ nó là điều tồi tệ, ta sẽ cảm thấy tiêu cực. Bạn thấy đó, ý nghĩ hoàn toàn có thể điều khiển cảm xúc. Nếu đã là trò chơi tâm trí, bạn hãy thử chơi với nó. Ví dụ đừng dùng ý niệm “cô đơn” để diễn tả về bạn lúc này. Hãy tìm cách diễn đạt theo cách khác như “một mình”. Từ “một mình” khách quan và không tiêu cực. Nó làm bạn phần nào giảm bớt nỗi buồn. Nguyên tắc của vũ trụ này là ý nghĩ cũng tạo ra hiện thực. Nếu bạn không ngừng nghĩ về nó, dần dần nó sẽ thành sự thật. Do đó, nếu bạn cứ bám riết vào suy nghĩ mình cô đơn, bạn càng tạo ra môi trường tiêu cực để nuôi dưỡng lâu dài hơn sự cô đơn đó quanh mình. Hãy hiểu rằng, vì cô đơn chỉ là một ý nghĩ, bớt nghĩ đi, hoặc nghĩ đến điều gì tích cực thay thế nó. Dần dần bạn sẽ tạo nên một thực tại mới. Ví dụ, hãy nghĩ “phải, tôi đang một mình. Nhưng tôi luôn biết trạng thái này chỉ là tạm thời thôi. Tôi biết nó cần thiết để tại kiểm tra và điều chỉnh lại cuộc sống của tôi. Khi xong nhiệm vụ này, cảm xúc “một mình” này sẽ tạm biệt tôi”.
- Khi cô đơn, hãy nhớ đến người khác. Không phải mình bạn biết cô đơn và phải nếm trải cảm giác cô đơn trên thế giới này. Khi phải chịu cảm giác tiêu cực, hãy thử nhớ về những người thân xung quanh, cũng đã từng trải qua cảm giác đó. Nhờ đó, ta cảm thấy bớt tủi thân, cũng như tăng sự thấu cảm với người khác. Đôi khi, cô đơn, cũng như mọi cảm xúc tiêu cực khác, làm ta có cơ hội đồng cảm và thấu hiểu cảm giác của mọi người hơn, nhờ đó mà biết yêu thương và cho nhận chân thành hơn. Ví dụ, bạn vừa mới chia tay, bạn cô đơn tuyệt vọng vì hôm nay không còn ai ở bên nắm tay đi qua những cung đường quen thuộc. Hãy đến đến bố mẹ bạn, biết đâu họ cũng đang cô đơn, nhớ đến bạn. Đã bao nhiêu ngày bạn không gọi điện thoại về nhà, hay nói một câu “con yêu bố mẹ”. Hãy nhớ đến người bạn thân mà lâu rồi vì mải mê yêu đương mà bạn không liên hệ, liệu bạn ấy vẫn ổn trong một nhịp sống xô bồ? Biết đâu bạn có thể làm một hành động nhỏ bé là gọi điện về nhà hỏi thăm bố mẹ, hay hẹn người bạn thân một cốc cafe san sẻ những trĩu nặng trong lòng. Đôi khi cô đơn là dịp kéo ta lại gần nhau hơn.
- Thật ra bạn không cô đơn. Vũ trụ vẫn ở sau lưng bạn. Bạn chỉ nghĩ là bạn cô đơn thôi. Đây là cách của mình vẫn làm khi cảm thấy cô đơn, dù có vẻ ngớ ngẩn! Mình cứ nhẩm đi nhẩm lại câu: “Con không cô đơn. Vũ trụ vẫn đang ở sau lưng con. Các bậc thầy tâm linh vẫn ở sau hỗ trợ con. Hương linh các vị tổ tiên, hương linh của ông ngoại vẫn đang trìu mến dõi theo con. Tất cả đều rất hài lòng vì con đang làm rất tốt. Con sẽ tiếp tục lạc quan, tin tưởng và bước tiếp quãng đường này, để làm mọi người tự hào về con. Con không hề cô đơn.” Hãy viết một đoạn khẳng định tích cực nào mà bạn thấy phù hợp nhất và nhẩm đi nhẩm lại lúc cảm thấy cô đơn. Nó thực sự hiệu quả!
- Nếu như tất cả những gợi ý trên không làm bạn cảm thấy bớt cô đơn? Nếu không gì có thể an ủi bạn vào lúc này. Mọi thứ quanh bạn không có gì ngoài cô đơn. Vậy thì hãy thử thực hiện vài hoạt động sau (vì cô đơn là ý nghĩ, nên nếu bạn làm gì đó để tạm thời ngừng việc suy nghĩ miên man về nó, thay vào đó là một hoạt động cụ thể, rồi nó sẽ qua đi):
- Đi ngủ. Ngủ giúp cơ thể thư giãn và hồi phục lại. Nó có tác dụng với mình. Trong trường hợp, không thể ngủ, hãy bật nhạc thiền hoặc spa, hoặc tần số Solfeggio. Nó sẽ giúp bạn đi vào giấc ngủ ngon hơn.
- Nghe nhạc. Hát hoặc đàn. Âm nhạc có tác dụng chữa lành. Hơn nữa, mỗi lần cô đơn lại là một dịp bạn dành thời gian cho một thói quen có tính kết nối là tập hát hoặc tập đàn. Đây là một sự đầu tư chất lượng, vì khi có cơ hội giao lưu, bạn có thể lợi thế để hòa nhập hội, nhóm. Tài lẻ văn nghệ chắc chắn sẽ giúp bạn nhanh chóng… hết cô đơn.
- Đi dạo. Chọn một nơi có nhiều cây như công viên, nơi bạn được thư giãn và hòa vào thiên nhiên.
- Tập nhảy. Mình nghĩ giống như âm nhạc, nỗi buồn quá dài thì đừng chỉ ngồi nhà gặm nhấm nó. Thay vào đó hãy chọn một bộ môn nào đó vận động, vừa khỏe người, vừa truyền thêm năng lượng tích cực. Vừa bổ sung thêm vào một tài lẻ để tăng giá trị và khả năng kết nối xã hội khi bạn sẵn sàng “tái hòa nhập”.
- Vẽ. Có rất nhiều hướng dẫn vẽ để bạn thử trải nghiệm theo trên youtube hoặc các khóa học online. Mình coi đây là một sở thích chữa lành có tính… hướng nội. Vì mình chơi với chính mình, với bút, màu, giấy, cọ… trong căn phòng riêng. Sản phẩm sau đó có thể đẹp, hoặc xấu, không quá quan trọng. Và mình dán các tác phẩm nhỏ nhắn đó trong góc phòng, tạo nên góc kỉ niệm dễ thương trong nhà. Ngắm lại cũng vui vui. Bạn có thể mua sách tô màu về nghịch nếu cảm thấy vẽ khó.
Điều bạn đừng nên làm khi cảm thấy cô đơn (theo quan điểm cá nhân mình):
- Cố gắng tìm một người bạn để chia sẻ. Vì khi mình đang cảm thấy tiêu cực, dù đó là người quen hay người mới gặp, bạn dễ truyền năng lượng tiêu cực sang cho người khác. Nếu thực sự cần chia sẻ mới thấy bớt nguôi ngoai, hãy chắc chắn là người đó sẵn sàng lắng nghe bạn và họ đáng tin cậy cũng như có tâm lí vững vàng, tích cực.
- Tự dày vò mình vì cảm thấy tiêu cực. Cảm xúc tiêu cực đến với tất cả mọi người. Hãy yêu thương mình vô điều kiện, tức tự vỗ về rằng: ok, bạn cảm thấy cô đơn là điều hết sức tự nhiên thôi. Sẽ ổn thôi.
- Né tránh cảm giác cô đơn. Đừng cố phủ nhận nó. Đừng cố né tránh. Đừng tỏ ra tích cực độc hại như: không, tôi ổn mà, tôi là người mạnh mẽ. Hãy chân thật với chính mình.